lãng phí thức ăn
Chi phí thức ăn trong nuôi gia cầm ảnh hưởng đến năng suất chăn nuôi - Ảnh: ST khá bền nhưng lại xảy ra vấn đề nghiêm trọng đó là có thể gây ra lãng phí thức ăn vì gà thường sẽ bước chân vào trong máng làm đổ máng hay tãi thức ăn ra ngoài. Một số khác, người
Việc giảm lãng phí thực phẩm mang lại lợi ít cho cá nhân theo nhiều cách, bao gồm tiết kiệm tiền mua và lãng phí thực phẩm ít hơn. Hơn nữa, sắp xếp và cấu trúc bữa ăn có thể giúp chúng ta tiết kiệm đáng kể thời gian về lâu dài và làm cho thói quen ăn uống của chúng ta trở nên đơn giản và lành mạnh hơn
Giám đốc điều hành của Crown Baking, ông Hiroki Matsuoka cho biết quy trình cắt bỏ 2 phần đầu bánh mì (thường ít người ăn), gây tổn thất khoảng 100kg thức
2. Dùng thức ăn thừa làm thức ăn chăn nuôi. Dùng thức ăn thừa để chăn nuôi là cách tái chế thức ăn thừa hợp lý và nhanh chóng nhất. Thay vì vứt bỏ thức ăn thừa sau bữa ăn, bạn hãy dành thức ăn thừa cho bữa ăn của động vật như gà, lợn hay bò. Nếu gia đình bạn
Ngay khi ra mắt, món này nhận sự ủng hộ của nhiều người bởi họ cho rằng đây là cách tránh lãng phí thức ăn hiệu quả, do không ít người Nhật có thói
Mỗi năm, khoảng 1,3 tỷ tấn thức ăn bị lãng phí trên toàn thế giới. Số lượng này đủ nuôi sống cả 3 châu lục là châu Phi, châu Âu và châu Mỹ trong vòng 1 năm. Trái cây, rau củ, cá, ngũ cốc, trứng và sữa là các loại thực phẩm bị vứt bỏ nhiều nhất.
laostonatna1989. Ý kiếnĐời sống Thứ sáu, 13/5/2022, 1900 GMT+7 Một minh chứng dễ thấy là trên bàn tiệc, thường không ai chịu gắp miếng thức ăn cuối cùng trên dĩa, khiến chúng bị đổ bỏ. "Một miếng giữa làng bằng một sàng xó bếp" hay quan niệm "sợ mang tiếng", không gắp miếng thức ăn cuối cùng trên bàn mà khiến đồ ăn dư thừa, xét đến cùng cũng nằm ở thể diện, sĩ diện nơi lòng người mà còn làm quản lý, tôi đã phải có những cuộc họp với nhân viên khi chứng kiến các bạn khi gọi đồ thì ê hề mà lại không ăn hết, bỏ phí thức ăn. Trong khi các bạn đi làm ở khu công nghiệp đa phần đều xuất thân từ các miền quê - nơi ông bà, cha mẹ, thậm chí bản thân mình đã từng trồng ra cây lúa, cọng khoai, cái bắp...Việc lãng phí đồ ăn, vô hình trung chúng ta không chỉ thiếu tiết kiệm, mà còn là thiếu trân trọng với thành quả lao động của người thân mình đó ư? Không ai trả lời được câu hỏi đó; bản thân tôi đã trăn trở về điều này rất nhiều.>> 'Người Việt ăn chung đĩa, gắp cho nhau là thiếu văn minh'Ăn uống, diện trang phục hay đi lại đều thuộc phạm trù văn hoá vật chất - là những thứ người ngoài dễ nhận ra nhất khi nhìn vào một người. Phải chăng vì chúng đều gắn với thể diện, sĩ diện bản thân mà chúng ta luôn cần đề cao, làm quá vì sợ "mang tiếng" với người khác?Sao ta không quan niệm, chỉ cần vừa đủ mà trang trọng, "quý hồ tinh, bất quý hồ đa"? Sự ăn uống tiết độ, vừa đủ cũng là thể hiện cho tu dưỡng và văn minh của một người, một cộng đồng đọc tài liệu về nếp sinh hoạt của người Đức, thấy họ rất đề cao sự tiết kiệm. Họ cực lực phản đối sự lãng phí đồ ăn; trong khi nền khoa học, trình độ phát triển của họ ở bậc nào thì tôitin, ai cũng thấy khi ra nước ngoài, lại có cả những biển hiệu khuyên răn, thậm chí có cả hình thức cảnh cáo khi lãng phí đồ ăn ghi bằng tiếng Việt. Những điều tương phản vậy là lời nhắc nhở lớn nhất cho mỗi chúng ta về sự phù hợp, tránh lãng phí, là nền tảng vững bền cho thế hệ mai Hải>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm Gửi bài tại đây.
Lượng thực phẩm thải ra và bị lãng phí trên toàn cầu mỗi năm là 1,3 tỷ tấn, chiếm gần một phần ba tổng lượng thực phẩm được sản xuất để con người tiêu thụ. Trong khi, gần 1 tỷ người suy dinh dưỡng và chết đói vì không có lương thực thì nhiều nước phát triển đang lãng phí hàng tấn lương thực. Lượng lương thực thực phẩm bị bỏ phí mỗi năm lên tới 990 tỷ đô la, quá đủ để nuôi sống mọi con người thiếu dinh dưỡng và đói kém trên hành tinh này. Bạn có bao giờ tự hỏi nguyên nhân chính gây lãng phí thực phẩm là gì không? Rác thải thực phẩm bắt nguồn từ các hộ gia đình, nhà hàng/khách sạn, các tổ chức, cơ sở sản xuất và chế biến. Hành tinh của chúng ta có khoảng 70% là nước, nhưng chỉ có 3% trong số đó là nước ngọt, trong đó chưa đến 1% sẵn sàng cho con người sử dụng. Và các bãi rác thực phẩm ảnh hưởng trực tiếp đến nguồn nước này. Đây là mối nguy hiểm khôn lường. Hãy chung tay giảm thất thoát và lãng phí thực phẩm ngay hôm nay bằng cách Mua sản phẩm xấu xí’, để dành thức ăn thừa, làm phân bón hoặc quyên góp cho các ngân hàng thực phẩm. Tất cả đều hữu ích! Ảnh Việt hoá Tinhte – Nguồn energyminute
Tổn thất và lãng phí thực phẩm trên toàn cầu đã lên đến con số 940 tỷ USD mỗi năm. Liên hiệp quốc đặt mục tiêu giảm một nửa khối lượng thực phẩm bị lãng phí vào năm 2030. Ngày 29/9 được chọn là Ngày quốc tế nhận thức về thất thoát và lãng phí thực phẩm. Bắt nguồn từ nhãn ghiPhần lớn người tiêu dùng không thể phân biệt được sự khác biệt giữa hai nhãn ghi “Use by” và “Best-by” – theo Chương trình môi trường Liên hiệp quốc UNEP.Các khảo sát cho thấy ít nhất, 90% người dùng đã vứt bỏ thức ăn khi đến ngày ghi trên nhãn. Nhưng hầu hết không biết đó là những ghi nhận về thời điểm sản phẩm sẽ duy trì ở chất lượng cao nhất, chứ không có nghĩa là sản phẩm sẽ kém sau ngày đó trừ một số sản phẩm như thịt nguội và các sản phẩm từ sữa chưa được tiệt trùng rất dễ hư và nguy hiểm khi tiêu thụ ngay sau khi hết hạn sử dụng.Chương trình môi trường Liên hiệp quốc UNEP ước tính lượng thức ăn, thực phẩm dư thừa và đổ bỏ từ hộ gia đình, cơ sở bán lẻ và ngành dịch vụ ăn uống trên toàn cầu đạt khoảng 931 triệu tấn mỗi năm, trong đó gần 570 triệu tấn trong số này từ hộ gia đình. Các báo cáo cũng cho thấy trung bình toàn cầu mỗi người lãng phí 74kg lương thực mỗi năm. Chưa kể 14% sản xuất lương thực toàn cầu bị mất trong chuỗi cung ứng. Có nghĩa là con số này ngày càng nhà kinh tế học tính toán khoảng 2/3 lượng thực phẩm làm ra để phục vụ nhu cầu của con người bị thất thoát trong quá trình thu hoạch, chế biến và vận chuyển hoặc lãng phí trong chuỗi cung ứng từ nông trại đến bàn ăn. Thất thoát và lãng phí thực phẩm gây ra thiệt hại kinh tế khoảng 940 tỷ đô la mỗi năm. Điều này khiến cho tình trạng mất an ninh lương thực và suy dinh dưỡng càng thêm trầm giới có tới 1 tỷ người bụng đói meo trước khi đi ngủ và khoảng 2 tỷ người sử dụng thực phẩm không đúng cách dẫn tới những hệ lụy khác… Tình trạng bị thất thoát hoặc lãng phí trên toàn cầu sẽ phức tạp hơn trong bối cảnh đứt gãy chuỗi cung ứng và tình trạng đói kém tăng lên do Covid-19, theo Việt Nam, có hai loại thực phẩm lãng phí chính thực phẩm hao hụt và lãng phí thực phẩm. Tại Việt Nam, tỷ lệ thất thoát ở nhóm rau quả cao nhất với khoảng 32% sản lượng, tương đương khoảng 7,3 triệu tấn rau quả bị thất thoát mỗi năm. Đối với ngành thịt, tỷ lệ thất thoát lên tới 14%, tương đương khoảng tấn mỗi năm. Nhóm cá và thủy sản có tỷ lệ thất thoát khoảng 12% sản lượng, tương đương tấn mỗi Foodbank Việt Nam, có tới 87% hộ gia đình người Việt thừa nhận đã lãng phí ít nhất hai dĩa thức ăn mỗi tuần. Theo định nghĩa của Tổng cục thống kê Việt Nam Hộ “thiếu đói” là hộ có nguồn dự trữ lương thực và dự trữ bằng tiền, trị giá hàng hóa, tài sản có thể bán được để mua lương thực tính bình quân đầu người đạt dưới 13kg thóc lúa hay 9kg gạo một tháng. Như vậy, từ năm 2013 – 2017, nước ta có khoảng lượt hộ trải qua thời gian đói, lượt người thiếu đói bình quân hàng năm. Nói cách khác, người tự xoay xở mà không đủ tiền mua được 9kg gạo mỗi tháng mới được xem là người thiếu đói. Tuy nhiên, cuộc sống của một con người đâu chỉ có gạo. Con người cần cả thức ăn nữa, theo Foodbank Việt nhiễm và tác hại môi trườngUNEP định nghĩa “chất thải thực phẩm” là thực phẩm và các phần liên quan không ăn được bị loại bỏ khỏi chuỗi cung ứng thực phẩm cho con người trong các lĩnh vực sau bán lẻ, dịch vụ ăn uống và hộ gia đình. Loại bỏ có nghĩa là thực phẩm sẽ tới điểm đến cuối cùng sau đây bãi rác; quá trình đốt bỏ có kiểm soát; cống; xả rác / vứt bỏ / từ chối; đồng / phân hủy kỵ khí; phân trộn / hiếu khí tiêu hóa hoặc sử dụng đất đai chôn đề chất thải thực phẩm được xem như một vấn nạn tiếp theo của những đại dịch. Ở châu Âu và Bắc Mỹ, tính trung bình mỗi người lãng phí từ 95 – 115 kg thực phẩm/ năm. Ở châu Âu, 29 triệu tấn sản phẩm từ sữa bị lãng phí mỗi năm và riêng ở Anh, tổng lượng rác thải thực phẩm lên tới 7,3 triệu tấn mỗi năm, theo bà Inger Andersen, giám đốc điều hành UNEP, rác thải thực phẩm tạo gánh nặng cho hệ thống quản lý chất thải, làm trầm trọng thêm tình trạng mất an ninh lương thực, khiến nó trở thành một nguyên nhân chính gây ra ba cuộc khủng hoảng trên hành tinh do biến đổi khí hậu, mất mát tự nhiên – đa dạng sinh học, ô nhiễm – chất thải…Các nhà kinh tế môi trường cho rằng khoảng 21% lượng nước tiêu thụ để sản xuất nông nghiệp và 2,6% lượng khí thải gây hiệu ứng nhà kính có liên quan đến chất thải thực phẩm. Việc đổ bỏ vào thùng rác không chỉ gây lãng phí tiền bạc, mà còn tạo ra 9% lượng khí thải gây hiệu ứng nhà kính toàn cầu, làm tổn thất kinh tế tại Mỹ là 218 tỷ USD và 31 tỷ USD ở Canada.Việc chuyển đổi thực phẩm thành bữa ăn chính, đồ ăn nhẹ và đồ uống chế biến sẵn đòi hỏi một lượng năng lượng khổng lồ. Việc đóng gói và đóng hộp các loại thực phẩm này cũng vậy. Quá trình chế biến và đóng gói cho phép ngành công nghiệp thực phẩm xếp chồng lên nhau trên các kệ hàng của các siêu thị và cửa hàng tiện lợi với hàng trăm định dạng và nhãn hiệu khác nhau, nhưng nó cũng tạo ra một lượng lớn khí thải nhà kính – khoảng 8 đến 10% tổng lượng toàn các nước, sản phẩm bị tổn thất hoặc lãng phí vì nhiều lý do thời tiết xấu, vấn đề chế biến, sản xuất thừa và thị trường không ổn định khiến thực phẩm bị thất thoát rất lâu trước khi đến cửa hàng tạp hóa. Trong khi mua quá nhiều, không có kế hoạch và nhầm lẫn về nhãn mác và độ an toàn góp phần gây lãng phí thực phẩm tại các cửa hàng và các gia đình. Hành động toàn cầu để chống lãng phí thực phẩm yêu cầu kiểm soát từ việc ngoài đồng tới bàn ăn, hoàn toàn có nội dung chứ không phải lời sáo nước ta, có vẻ mọi nỗ lực chỉ dồn sức cho tăng năng suất, nâng sản lượng. Trong khi đó, việc bảo quản, tồn trữ, chế biến, chống thất thoát sau thu hoạch có vẻ là “nhằm nhò gì ba cái lẻ tẻ”.Ở phường Phú Thứ, quận Cái Răng, Cần Thơ, có một xóm chuyên nuôi heo từ cơm thừa cá cặn của các quán ăn, nhà hàng. Ban đầu chủ tiệm cho đặt thùng chứa, chiều tối chở về, coi như có người lo thanh toán cơm thừa cá cặn, nhưng khi khối lượng cơm thừa cá cặn tăng lên và có nhiều người xin đặt thùng chứa, mỗi tiệm quán thu từ 120 đến đồng/ngày không kể số thùng. Khi dịch tả heo châu Phi tràn tới, dịch Covid 19 bồi thêm… tiệm quán, nhà hàng kinh doanh ăn uống teo tóp, cái xóm này cũng tan rã. Không có những người thu gom đồ thừa cho heo ăn thì các tiệm quán làm gì với cơm thừa cá cặn? “Trút hết xuống cống hoặc tìm nơi đổ rác”, một nhân viên cho sứ Đan Mạch tại Việt Nam, ông Kim Hjlund Christensen, nói rằng thất thoát và lãng phí thực phẩm là một vấn đề nghiêm trọng trên toàn cầu, nhất là trong thời kỳ Covid-19 hiện nay. Đại sứ Christensen nói kể từ năm 2010 ngăn ngừa thất thoát và lãng phí thực phẩm đã trở thành ưu tiên quốc gia của Đan Mạch. Đan Mạch đang thực hiện chương trình hỗ trợ Việt Nam để đạt được các mục tiêu phát triển của Liên hiệp quốc. Các chuyên gia Đan Mạch sẵn sàng chia sẻ những ý tưởng sáng tạo và công nghệ tiên tiến đã đạt được trong 10 năm qua để truyền cảm hứng không chỉ cho các nhà sản xuất và chế biến thực phẩm mà cho cả người tiêu dùng ở Việt Lan theo TGHN
Thức ăn là nguồn sống không thể thiếu cho bất kì một cơ thể sống nào. Nó là chất dinh dưỡng, là năng lượng để chúng ta hoạt động mỗi ngày. Khác với quan niệm “ăn để sống” trước đây, cùng với sự phát triển của thời đại, thức ăn ngày càng phong phú đa dạng, được chú trọng cả về thành phần lẫn hình thức. Ăn không chỉ để sống mà còn là thưởng thức. Nhưng song song đó, một hiện trạng đã xuất hiện và ngày càng “bành trướng” đó chính là sự lãng phí thức ăn. Nó không chỉ gây ảnh hưởng đến kinh tế, xã hội mà còn gây áp lực nặng nề cho môi trường vốn đã phải chịu quá nhiều ô khi tìm hiểu, phân tích tác hại của việc lãng phí thức ăn đến môi trường, bạn hãy dành ít phút của mình để suy ngẫm và trả lời các câu hỏi dưới đâyĐã bao nhiêu lần bạn ăn một ổ bánh mì bữa sáng nhưng chỉ ăn một nửa, để lại trong túi, đến chiều quên mất thế là phải bỏ đi?Đã bao nhiêu lần gọi một đĩa cơm trưa, nhưng cảm thấy không hợp khẩu vị, thế là bỏ lại một nửa phần cơm ấy?Đã bao lần bạn cùng bạn bè đến một nhà hàng buffet, vì tâm lý sợ hết và phải ăn đúng với giá trị tiền mà mình đã bỏ ra, thế là lấy thức ăn một cách vô tội vạ, thế rồi khi bao tử “lên tiếng” lại bỏ thừa cả nửa suất mà mình đã lấy?Đã bao lần bạn tham dự một bữa tiệc, vì nghĩ phải lịch sự nên bạn chưa bao giờ gắp miếng thức ăn còn sót trong dĩa?…Chỉ với một phép cộng đơn giản số lần mà bạn phạm phải ở bốn câu hỏi trên, có thể bạn sẽ phải giật mình vì kết quả. Bạn đâu biết rằng những con số mà bạn cứ nghĩ là chỉ trên đầu ngón tay ấy khi hợp lại với nhau lại khó tưởng tượng như vậy!Ông José Graziano da Silva, Tổng giám đốc Tổ chức Nông nghiệp và Lương thực Liên hợp Quốc cho biết “Trong các khu vực công nghiệp, gần một nửa số thực phẩm bị lãng phí, khoảng 300 triệu tấn thức ăn bị nhà sản xuất, hệ thống bán lẻ và người tiêu dùng vứt bỏ hàng năm vẫn có thể dùng được. Sự lãng phí này còn nhiều hơn trong tổng sản lượng lương thực của châu Phi cận Sahara, đủ để nuôi sống khoảng 870 triệu người đói trên thế giới”.Theo Phó Tổng thư ký Liên hợp quốc kiêm Giám đốc điều hành UNEP Achim Steiner, “Thế giới hiện nay là 7 tỷ người, lên đến 9 tỷ vào năm 2050, lãng phí thực phẩm không chỉ gây thiệt hại về mặt kinh tế mà cả về khía cạnh môi trường và đạo đức”. Bên cạnh những chi phí đầu vào như đất, nước, phân bón và sức lao động…, chất thải thực phẩm cũng tạo ra khí thải gây hiệu ứng nhà kính. Sự lãng phí thức ăn đã và đang tác động đến môi trường như sau* Phát thải khí nhà kínhLãng phí thực phẩm không chỉ gây phát sinh khí nhà kính trong quá trình phân hủy chúng mà còn thúc đẩy quá trình canh tác, sản xuất từ đó phát sinh CH4 và CO2 ở giai đoạn sản xuất nông nghiệp trồng trọt, bao gồm các nguồn năng lượng sử dụng trên cánh đồng và không liên quan đến năng lượng như từ đất và vật khí thải nhà kính liên quan đến quá trình chuyển đổi sử dụng đất ước lượng rằng lượng phát thải khí nhà kính của quá trình sản xuất thực phẩm ít nhất khoảng 25% và có thể lên tới 40%.“Dấu chân” carbon toàn cầu của thực phẩm thừa Bao gồm cả chuyển đổi mục đích sử dụng đất, ước lượng khoảng tỷ tấn CO2 năm 2007. Nếu xếp vào biểu đồ xếp hạng chất thải carbon, thực phẩm thừa sẽ đứng vị trí thứ 3 sau Mỹ và Trung Quốc về lượng phát thải carbon – theo số liệu thống kê năm 2012 – WRI. Lượng này gấp 2 lần tổng phát thải khí nhà kính của các phương tiện giao thông đường bộ của cả nước Mỹ năm 2010 1,5 tỷ tấn CO2.* Lãng phí nướcLãng phí thực phẩm = Lãng phí lượng nước sử dụng để sản xuất ra nóTrên toàn cầu, lượng nước lấy từ nước mặt hoặc lấy từ nước ngầm sử dụng trong công – nông nghiệp của sản phẩm thừa là khoảng 250 km khối, tương đương với việc xả nước hàng năm của sông Volga, hoặc 3 lần khối lượng của hồ lãng phí thức ăn, vứt bỏ chúng là bạn đang lãng phí một lượng lớn nước ngọt nhất là đối với các sản phẩm có nguồn gốc động vật. Song song với thói quan lãng phí của của con người thì thế giới hiện có 780 triệu người không được tiếp cận với nguồn nước sạch an toàn. Tiến sĩ Pasquale Steduto của FAO cũng cho biết “Trong tương lai nước sẽ là yếu tố hạn chế chính đối với việc sản xuất lương thực nếu chúng ta không chịu thay đổi các thói quen lãng phí của mình”.* Lãng phí đấtSản xuất phần thức ăn thừa chiếm gần 1,4 tỷ hecta đất, tương ứng gần 30% đất nông nghiệp của thế giới.* Tác động đến đa dạng sinh họcThéo báo cáo của FAO “lãng phí thực phẩm quá mức gây nên sự đơn canh trong sản xuất và mở rộng nông nghiệp sang khu vực hoang dã tạo nên sự mất mát đa dạng sinh học, bao gồm cả động vật có vú, chim, cá và động vật lưỡng cư”. Thực ra nhu cầu về thực phẩm của loài người gây nên sức ép cho sản xuất nông nghiệp. Hơn nữa, lương thực phẩm này lại bị lãng phí càng gây nên thiệt hại phát biểu về “Bê bối lãng phí thức ăn toàn cầu” của Tristram Stuart nói rằng “Chúng ta chưa từng có một sự thừa thãi khổng lồ như thế, trước kia. Ở một góc độ nào đó, đây là thành công lớn của văn minh nhân loại, của sự dư thừa trong nông nghiệp mà chúng ta đã đặt mục tiêu phải đạt được 12 ngàn năm về trước. Đó là một câu chuyện về sự thành công. Nhưng những gì chúng ta phải thừa nhận là chúng ta đang tiến tới giới hạn sinh thái mà hành tinh này có thể chịu đựng được. Và khi chặt cây phá rừng để trồng thực phẩm ngày càng nhiều hơn nữa, khi lấy nước bằng cách rút bòn từ nguồn trữ, khi thải ra các khí nhiên liệu trong các cuộc tìm kiếm để trồng thêm nhiều thực phẩm hơn nữa và rồi vứt bỏ phần lớn chúng, chúng ta phải suy nghĩ về những gì mà chúng ta có thể bắt đầu tiết kiệm”.Hoài Nhi
lãng phí thức ăn